Có một ông Chồng bỗng nhiên lăn đùng ra chết, lúc xuống âm phủ thì đứng sắp hàng rất dài chờ tới phiên phán xét tội lỗi.
Ông Chồng đứng ngay phía sau lưng một con Mèo vừa mới chết, lúc tới phiên phán xét vì hàng quá dài nên Diêm Vương đổi luật, mời 2 người lên một lượt cho nó nhanh.
Còn mèo ngồi bên phải, còn ông Chồng thì bên trái. Diêm Vương hỏi con mèo trước.
- Diêm Vương: Vì sao mà ngươi bị chết trẻ vậy, có phải bị xe cán chết hay bị ăn thịt, nói mau!
- Con Mèo: Dạ bẩm bệ hạ, con chết là tại vì con liếm lông mỗi ngày, nên lông nó vào bao tử nhiều quá, nghẹt mà chết
- Diêm Vương: À thì ra vậy, thôi ngươi bị chết vô lý quá, ta cho ngươi sống lại, nhớ lúc về dương trần thì bỏ cái thói liếm lông nhé! Lần sau mà có chết toi vì cái vụ nầy thì trẩm cũng không cho sống lại đâu nhé!
Con mèo mừng quá, hí hửng bước ra ngoài để nhận hồn lại. Ông Chồng khi nãy đã nghe hết câu chuyện và cảm thấy an tâm. Tới khi Diêm Vương hỏi lý do vì sao chết thì ông Chồng trả lời...
- Ông Chồng: Dạ bẩm bệ hạ, con cũng giống con mèo lúc nãy, chết là tại vì con liếm lông mỗi ngày, nên lông nó vào bao tử nhiều quá, nghẹt mà chết
- Diêm Vương: À thì ra vậy, thôi ngươi bị chết vô lý quá, ta cho ngươi sống lại, nhớ lúc về dương trần thì bỏ cái thói liếm lông nhé! Lần sau mà có chết toi vì cái vụ nầy thì trẩm cũng không cho sống lại đâu nhé!...
Cũng may là ông Chồng mới chết có 1 ngày, vẫn trong vòng tang lễ, chưa kịp chôn nên lúc tỉnh dậy thì vẫn còn nằm trong hòm. Lúc đó vào giữa khuya, ông Chồng sống định gọi vợ thì bỗng nhiên nghe văng vẵng tiếng vợ mình rên hừ hừ như đứt hơi, cộng thêm tiếng "sồn sột" như ai đang húp tô phở lúc gần hết.
Âm thanh thì nghe quen quen nên ông Chồng đập rầm rầm cái hòm la ơi ới, kêu vợ mở hòm ra. Mãi tới 10 phút sau thì cô Vợ mới cạy nắp hòm.
- Cô Vợ: Ủa anh vẫn còn sống hả, may quá nếu trể em đem chôn thì hết cứu được. Thôi thì anh ăn gì em nấu cho ăn.
- Ông Chồng: Hồi nãy có đứa nào ăn phở sao mà nghe sồn sột vậy?
- Cô Vợ: làm gì có anh nà, hồi nãy là tiếng còn mèo nó liếm lông thôi!
Ông Chồng nghe cũng không tin vợ mình lắm vì âm thanh ban nãy nghe rất quen, khó có thể nhầm. Lợi dụng lúc vợ ngủ say, ông Chồng thoa thuốc chuột vào mớ lông của vợ. Sáng hôm sau, Chồng đi qua làng bên thăm gia đình để báo là mình chưa chết. Chiều đến thì người Chồng đi xe máy về nhà, vừa tới cổng làng thì bị công an chặn lại.
- Công an: Anh không được vào làng, bệnh dịch tràn lan rồi, đàn ông trong làng chết nhiều lắm...
Còn mèo ngồi bên phải, còn ông Chồng thì bên trái. Diêm Vương hỏi con mèo trước.
- Diêm Vương: Vì sao mà ngươi bị chết trẻ vậy, có phải bị xe cán chết hay bị ăn thịt, nói mau!
- Con Mèo: Dạ bẩm bệ hạ, con chết là tại vì con liếm lông mỗi ngày, nên lông nó vào bao tử nhiều quá, nghẹt mà chết
- Diêm Vương: À thì ra vậy, thôi ngươi bị chết vô lý quá, ta cho ngươi sống lại, nhớ lúc về dương trần thì bỏ cái thói liếm lông nhé! Lần sau mà có chết toi vì cái vụ nầy thì trẩm cũng không cho sống lại đâu nhé!
Con mèo mừng quá, hí hửng bước ra ngoài để nhận hồn lại. Ông Chồng khi nãy đã nghe hết câu chuyện và cảm thấy an tâm. Tới khi Diêm Vương hỏi lý do vì sao chết thì ông Chồng trả lời...
- Ông Chồng: Dạ bẩm bệ hạ, con cũng giống con mèo lúc nãy, chết là tại vì con liếm lông mỗi ngày, nên lông nó vào bao tử nhiều quá, nghẹt mà chết
- Diêm Vương: À thì ra vậy, thôi ngươi bị chết vô lý quá, ta cho ngươi sống lại, nhớ lúc về dương trần thì bỏ cái thói liếm lông nhé! Lần sau mà có chết toi vì cái vụ nầy thì trẩm cũng không cho sống lại đâu nhé!...
Cũng may là ông Chồng mới chết có 1 ngày, vẫn trong vòng tang lễ, chưa kịp chôn nên lúc tỉnh dậy thì vẫn còn nằm trong hòm. Lúc đó vào giữa khuya, ông Chồng sống định gọi vợ thì bỗng nhiên nghe văng vẵng tiếng vợ mình rên hừ hừ như đứt hơi, cộng thêm tiếng "sồn sột" như ai đang húp tô phở lúc gần hết.
Âm thanh thì nghe quen quen nên ông Chồng đập rầm rầm cái hòm la ơi ới, kêu vợ mở hòm ra. Mãi tới 10 phút sau thì cô Vợ mới cạy nắp hòm.
- Cô Vợ: Ủa anh vẫn còn sống hả, may quá nếu trể em đem chôn thì hết cứu được. Thôi thì anh ăn gì em nấu cho ăn.
- Ông Chồng: Hồi nãy có đứa nào ăn phở sao mà nghe sồn sột vậy?
- Cô Vợ: làm gì có anh nà, hồi nãy là tiếng còn mèo nó liếm lông thôi!
Ông Chồng nghe cũng không tin vợ mình lắm vì âm thanh ban nãy nghe rất quen, khó có thể nhầm. Lợi dụng lúc vợ ngủ say, ông Chồng thoa thuốc chuột vào mớ lông của vợ. Sáng hôm sau, Chồng đi qua làng bên thăm gia đình để báo là mình chưa chết. Chiều đến thì người Chồng đi xe máy về nhà, vừa tới cổng làng thì bị công an chặn lại.
- Công an: Anh không được vào làng, bệnh dịch tràn lan rồi, đàn ông trong làng chết nhiều lắm...
Nguồn: https://www.facebook.com/drthuytrangnguyen
Ngày đăng 15/07/2014
______________________
Bài viết liên quan:
Truyện cười 18+ (P18: Phi công trẻ & Máy bay bà già)
Truyện cười 18+ (phần 17: Cái lon thủng)
Truyện cười 18+ (phần 16: Cấy giống)
Truyện cười người lớn 18+ (P15: Thần đồng)
Truyện cười người lớn 18+ (P14: Cười là liều thuốc bổ)
Truyện cười người lớn 18+ (P13: Ngoại tình)
Đăng nhận xét