Một cô gái sắp lấy chồng. Sau khi biết được vị hôn phu của cô coi trọng cái trinh như núi Thái sơn, cô bèn đến thú thực với bác sĩ là cô đã lỡ đánh mất cái trinh từ thời mới trổ mã. Cô năn nỉ bác sĩ tìm phương pháp chữa giúp cho.
Bác sĩ nhăn mặt, suy nghĩ rồi trả lời:
- Rất khó ! Nhưng tôi có thể chữa được nếu cô chịu điếc cả đời vì tôi giải phẩu… lấy cái nhĩ tai của cô thay thế vào cái màng trinh đã mất.
Thiếu nữ ưng thuận và bác sĩ áp dụng lối chữa kể trên một cách hoàn hảo. Sau ngày cưới ít lâu, người chồng cô ta gặp vị bác sĩ đã chữa cho cộ Hai người vốn quen biết nhau từ trước. Bác sĩ hỏi thăm:
- Thế nào ông bạn ? Vợ chồng đều mạnh khỏe cả chớ?
- Cám ơn bác sĩ. Chúng tôi nhờ trời đều được mạnh khoẻ cả . Nhưng có lẽ mai này, tôi sẽ phải dắt nhà tôi lại để bác sĩ coi dùm cho.
- Bà nhà ta sao vậy?
- Thưa bác sĩ, nhà tôi không đau ốm gì, nhưng bị nặng tai lắm…Mà lạ nhứt là mỗi khi tôi nói, nhà tôi cứ dạng hai chân ra … hình như để …nghe.
_____________________
Mẹ cu Tí: !?!
Một gia đình nọ đi tắm biển. Thấy thằng con trai 15 tuổi của mình đứng ngây ra ngắm một cô gái đẹp, bà vợ tủm tỉm hích ông chồng rồi nói:
- "Con trai mình đã lớn rồi đấy".
Không thấy hồi âm, bà ta quay lại thì thấy ông chồng cũng đang bị một bộ bikini khác hớp hồn. Cút một phát rõ mạnh vào sườn lão ta, bà gắt:
- Này! Ông đừng có mà trẻ con như thế!
_____________________
Rớt Và Đậu
Xưa có anh học trò là con quan từ Quảng ra Huế dự thi có mang theo một chú bé để hầu hạ. Lúc đi trên đèo Hải Vân, mải ngắm nhìn cảnh đẹp, một cơn gió mạnh làm chiếc khăn của chú bé rớt xuống. Chú giật mình kêu to:
- Ối trời, rớt rồi.
Anh học trò thấy chú bé nói lên tiếng “rớt” sợ nó vận vào việc thi cử của mình, bèn dặn:
- Chớ nói bậy. Từ rày cấm chú nói đến cái tiếng xui xẻo ấy, nghe không?
Chú bé hỏi:
- Thưa cậu, nếu không nói tiếng đó thì phải nói thế nào?
- Rủi mà bị gió làm bay khăn phải nói là “đậu” nghe không?
Chú bé ngoan ngoãn “dạ”. Bịt chặt chiếc khăn lên đầu rồi nói với chiếc khăn:
- Tao cột chặt thế này, đi tới Huế, mày đừng mong “đậu” nữa, nghe không.
_____________________
ĂN PHỞ
Cu Tí đi học về khoe với mẹ:
- Mẹ ơi! Hôm nay con được điểm 10 về môn ” Vệ Sinh Thường Thức ”
- Con của mẹ giỏi quá! Để mẹ dẫn con đi ăn phở.
- Hay quá! Chờ con lấy áo mưa mặc rồi hẵng đi mẹ nhé.
- Trời đâu có mưa. Sao phải mặc áo mưa hả con?
- Ăn phở phải mặc áo mưa. không thôi bệnh đấy mẹ ạ.
- Ai dạy con vậy? Vệ sinh phòng bệnh thường thức của con để đâu rồi?
- Tại bữa nọ con nghe ba nói với bác Hai xê: ” Huynh cứ đi ăn phở mà không chịu mặc áo mưa. Có ngày bị bệnh Aid thì bỏ xừ đó ”.
Nguồn: internet
Ngày 19/07/2012
______________________
Bài viết liên quan:
Truyện cười 18+ (phần 10: Bị lừa)
Truyện cười người lớn 18+ (phần 9: Tưởng bở)
Truyện cười người lớn 18+ (phần 8: “nếm mùi”)
Truyện cười người lớn 18+ (phần 6: Cây xúc xích và con bò)
Truyện cười người lớn 18+ (phần 5: không biết cách)
Truyện cười người lớn 18+ (phần 4: mua về ăn)
Đăng nhận xét